Từng lên tiếng không ít lần về sự đổ
vỡ của thị trường bất động sản (BĐS) và sự thất bại của gói 30.000 tỷ. Và thêm
một lần nữa, sau gần 6 tháng triển khai gói cứu trợ này, tại thời điểm năm 2013
sắp qua đi, ông Nguyễn Văn Đực - Phó Giám đốc Công ty Địa ốc Đất Lành không còn
từ nào để diễn tả thêm về gói 30.000 tỷ ngoài cụm từ: đã thất bại vô cùng thảm
hại...
Người dân đã mất niềm tin !
Năm 2013 sắp qua, cho đến thời điểm này ông có đánh
giá gì về gói cứu trợ BĐS 30.000 tỷ?
Vào tháng 7, tháng 8 vừa
qua tôi đã nói rất nhiều về sự thất bại của gói 30.000 tỷ, và cho đến ngày hôm
nay, nếu có nói tiếp sự thất bại thì cũng bằng thừa. Có chăng là gần 4 tháng
trước, tôi nói gói 30.000 tỷ thất bại, còn bây giờ là thất bại rất thảm hại, vô
cùng thảm hại chứ không còn từ nào hơn.
Có thể lấy ví dụ như sự
trầm lắng của BĐS TP. HCM trong một thời gian rất dài và đã đưa đến một tình
trạng mới là nguồn cung đã bắt đầu có nhưng cầu thì lại bị liệt. Tức là một số
dự án chết đã được mua lại và dựng lại, nhưng số bán ra tương đối chậm.
Nguyên nhân chủ yếu là
do người dân mất niềm tin vào doanh nghiệp, bởi nhiều doanh nghiệp không giữ
đúng lời hứa. Đối với người dân bây giờ, doanh nghiệp nào giao nhà trễ 5 - 6
tháng là rất mừng. Trễ 1 năm thì cũng cố gắng chịu.
Nguyên nhân thứ hai là
người dân không tin rằng nền kinh tế sẽ tốt hơn và người ta bắt đầu dự trữ tiền
mặt, không bỏ tiền ra mua. Bằng chứng là các siêu thị, chợ năm nay đều trầm
lắng mặc dù Giáng Sinh và Tết sắp đến. Đi ngang qua các siêu thị thấy bãi gửi
xe rất vắng vẻ, chứng tỏ người đến rất ít. Và trong số những người đến đó thì
không phải ai cũng bỏ tiền ra mua, mà có khi phần đông là đến xem, đến chơi.
Từ đó, người dân đã
không dám mạo hiểm bỏ tiền ra mua nhà mà chỉ đi thuê nhà. Nếu thuê nhà thì 1
tháng chỉ bỏ ra 2 - 3 triệu để trả. Còn mua nhà thì ngoại trừ 30 – 40 % đặt cọc
trước, còn lại sẽ phải trả góp từ 5 - 7 triệu/tháng hoặc cao hơn rất nhiều.
Đồng lương lại rất bấp bênh, không biết giảm lương, không việc mất việc lúc
nào, nên bỏ tiền ra mua nhà với người dân hiện nay là mạo hiểm.
Nguyên nhân thứ ba là
nguồn cung có rất nhiều vấn đề, không bền vững. Chẳng hạn như mới chỉ có 2, 3
dự án được khởi công, mà 2, 3 dự án này phải đợi thêm 2 năm nữa mới bàn giao
được nhà. Trong suốt 2 năm đó cũng chứa đựng đầy rủi ro, như biến động về vật
giá, về nhân công, về lãi suất... Những biến động này sẽ đẩy doanh nghiệp đến
khó khăn và phá sản bất cứ lúc nào.
Không còn gì để cứu vãn
Theo ông, những nguyên nhân nào đã khiến cho gói
30.000 tỷ thất bại thảm hại?
Nguyên nhân khiến cho
gói 30.000 tỷ thất bại là do Nghị quyết 02 và gói này đã ra trễ mất 2 năm. Lúc
bệnh nhân còn có sức khỏe thì thuốc còn có khả năng trị được, vậy mà lúc đó
chúng ta lại không chịu cho thuốc, ai nấy đều tự che dấu bệnh tật của BĐS, ai
cũng lạc quan vượt qua khó khăn, chuẩn bị phát triển. Cho nên đợi đến khi BĐS
chìm nặng trong bệnh tật thì việc cứu chữa là cực kỳ khó khăn.
Thuốc thì không đủ mạnh,
tức là không đúng liều, mà trị khi bệnh đã nặng là không đúng lúc. Nên ngay tại
thời điểm này, bệnh nhân đã từ chối thuốc.
Gói 30.000 tỷ là nhỏ so
với căn bệnh của BĐS, bởi BĐS phải tính bằng 300 - 500.000 tỷ nằm trong đó. Bây
giờ lấy 30.000 tỷ để cứu 300 - 500.000 tỷ thì không thể cứu được, chỉ cứu được
một phần nào đó thôi.
Nhưng ngược lại, gói
30.000 tỷ là rất lớn, ở chỗ tiêu thụ được 350 tỷ rồi đứng luôn, không tiêu được
nữa, không hấp thu được nữa.
Có thể hình dung như một
người đang hấp hối, ta tiêm thuốc hay đem thuốc đổ vào miệng, nhét vô bao tử
thì làm sao mà tiêu hóa, mà trị bệnh được. Cho nên chỉ còn có một câu là đã quá
trễ, quá thất bại rồi.
Tôi đã từng nói từ rất
lâu, cứu BĐS không phải bằng tiền mà bằng chính sách, và những luật lệ thì cần
phải hỗ trợ doanh nghiệp, hỗ trợ người dân. Thế nhưng những thủ tục của chúng
ta rất lâu, rất rườm rà, không muốn nói là ngăn cản doanh nghiệp như ở TP. HCM.
Mà kể cả bây giờ có thay đổi chính sách thì cũng là quá muộn
Vậy
theo ông, có cách nào để cứu vãn thị trường BĐS lúc này ?
Bây giờ chẳng còn gì để
mà cứu chữa nữa vì đã quá trễ rồi. Trí tuệ của cả nước đều tập trung để cho ra
đời Nghị quyết 02, giống như một liều thuốc để cho rất nhiều người hy vọng,
nhưng cuối cùng lại thất bại.
Cho nên sang năm là
2014, tôi cho rằng không còn Nghị quyết nào tốt hơn Nghị quyết 02, mà nếu có
được chính sách tốt đi chăng nữa thì đã quá muộn. Năm 2013 này là liệu pháp
cuối cùng để trị bệnh nhưng không thành, nên 2014 sẽ đổ vỡ hàng loạt thôi.
Xin
cảm ơn ông!
Duyên
Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét