Minh Huệ
Lâu nay, trên báo chí, người ta quen dùng
từ “cướp vợ” khi viết về phong tục hôn nhân của người Mông. Thế nhưng, người
Mông lại “cải chính” rằng “phải nói là kéo vợ” mới đúng. Cuộc trò chuyện của MH
với anh Giàng Seo Gà, người dân tộc Mông ở Sa Pa , Lào
Cai cung cấp những thông tin thú vị.
- Thưa anh, khi viết về phong tục hôn nhân
của người Mông, tôi thấy có người viết là "cướp vợ", người lại bảo là
" bắt vợ", rồi "kéo vợ", vậy cướp, hay bắt hay là kéo là
chính xác ?
- Tiếng phổ thông người ta gọi là cướp nhưng người Mông không
gọi là "cướp”, người Mông gọi là" kéo". "Kéo" là đúng
hơn, không dùng cái từ " cướp". Ngàn đời nay người Mông chỉ sử dụng
từ "kéo", không sử dụng từ "cướp" cho nên chúng ta tăng lên
nó lên thành từ "cướp" thì người Mông sẽ hiểu khác ngay.
"Cướp" thì người Mông hiểu là đi cướp 1 cô vợ của anh khác cơ, chứ
không phải đi kéo vợ. "Kéo vợ" là đi kéo 1 cô chưa có chồng chứ.
Người Mông rất kiêng kỵ cái từ "cướp" bởi vì trong cuộc sống của đời
người thì ai cũng lo sợ nhất cái chuyện bị cướp bóc. Người Mông không bao giờ
dùng cái từ cướp đó.
- Vậy thì bản chất của hành động kéo vợ theo phong tục
của người Mông là gì, tại sao lại phải kéo về ?
- Tất cả người Mông đều có 1 cái giống
nhau là anh có yêu bao nhiêu, nàng có yêu anh bấy nhiêu, đến 1 chừng mực nào
đó, gần đến cửa là anh ta phải kéo. Phải kéo chứ không phải tự nhiên cô ta về
nhà. Một cái lý do cụ thể là như thế này. Anh không kéo tôi thì có nghĩa là anh
không yêu tôi. Cho nên không kéo thì dù cô ta có yêu anh chàng đến mấy cũng,
không bao giờ cô ta tự bước vào nhà để lấy anh ta cả.
-
Anh ta có kéo mình thì mới chứng tỏ anh ta yêu mình, đó là cái tâm lý người con
gái. Đó là quan niệm của người Mông về tình yêu, hạnh phúc ?
- Đây là cái tâm lý của toàn bộ phái nữ
dân tộc Mông. Phái nữ dân tộc Mông người ta khẳng định rằng 1 con người mà
người ta không kéo tay vào nhà thì mình không còn phẩm chất giá trị gì của một
cô gái nữa.
- Sẽ mang cái tiếng để đời là mình tự theo
người đàn ông ấy về ?
- Vâng, mình sẽ bị mất phẩm giá, bị mang
cái tiếng là tự theo chàng ta về nhà, coi như là tự nguyện làm hầu chứ không
phải làm vợ. Nếu mình được kéo về thì mới được trân trọng, còn nếu mình tự theo
về thì mình không được trân trọng. Và mình tự cảm giác là mình vai thấp hơn, tự
nguyện về làm hầu hạ anh ta chứ không phải làm vợ anh ta, vì anh ta không thèm
kéo mình. Ví dụ hai người sống với nhau nó thuận hoà, đầu bạc răng long thì
không sao nhưng đến dở chừng mà anh chàng lại đi thế này thế khác thì cô vợ có
cái cớ là: anh kéo tay tôi, tôi mới về làm vợ anh, nếu anh không kéo thì tôi có
thằng khác kéo, tôi cũng là vợ của họ. Anh kéo tay tôi về thì anh phải kéo tay
tôi ra để mà trả cho gia đình tôi. Mà trước khi anh kéo tay tôi ra để trả nhân
phẩm của tôi về với gia đình tôi, tôi đẻ cho anh bao nhiêu đứa con thì anh phải
nhét bằng được số con đó vào thân thể của tôi và phải sửa thân thể tôi như con
gái ngày trước.
- Có thể là nhờ "cái lý" này mà
người Mông ít khi ly hôn chăng! Nhưng mà kéo con gái nhà người ta về mà gia
đình cô ta không được biết thì có vẻ nó cũng giống như là bắt cóc ấy ?
- Một chàng trai tự đi kéo về nhưng mà về
đến nhà là phải cho người đi báo tin ngay cho bên nhà gái.
-
NNgười Mông ở Thanh Hoá người ta kéo vợ nhất nhất là phải đi vào ban đêm, thế
còn người Mông ở Lào Cai thì có nhất thiết là phải đi vào ban đêm hay ban ngày
cũng được ?
- Nguyên tắc chung của người Mông thì người ta chả quy định
ban đêm hay ban ngày. Đi ban đêm hay ban ngày lại phụ thuộc vào từng đối tượng.
Còn theo tôi biết ở Sa Pa , Lào Cai hay bên Hà Giang, kéo vợ thì kéo
ban ngày tùy anh, kéo ban đêm tuỳ anh, không quan trọng. Nhưng mà riêng trường
hợp đã có yêu rồi, hai người đã có ý tứ lập gia đình với nhau thì đi ban ngày
người ta sợ hàng xóm hay bạn bè người thân người ta nhìn thấy, sau này nếu
thành vợ thành chồng thì không sao, không thành vợ thành chồng người ta lại có
cái dư luận xã hội không tốt. Cho nên là người ta phải đi ban đêm là chủ yếu.
Gia đình nhà trai cảm thấy không phù hợp thì mang trả luôn.
- Hiện nay, con trai Mông có còn kéo vợ như thế nữa không
anh? Và chuyện hát giao duyên trong đám cưới có còn trong cộng đồng người Mông
ở Sa Pa
không ?
- Hình thức kéo vợ thì bây giờ vẫn còn, nhưng mà hình thức tổ
chức đám cưới theo cái thủ tục ngày xưa bây giờ giảm đi 75 đến 80% rồi. Hiện
tại ở Sa Pa, người Mông 1 số xã tổ chức đám cưới y sì như người Kinh, không như
là người Mông nữa, không có cái sự giao nhau bằng lời ca tiếng hát. Bây giờ
người ta chẳng khác nào như tổ chức tại Hà Nội. Đến cứ chào nhau một câu, rồi
lên mâm chén xong có tiền thì đưa tiền, không có tiền thì thôi, về!. Tôi nghĩ
nó trở thành 1 cái gì đó..đó là rất mới nhưng lại không văn hoá tí nào.
-
Nhưng kéo vợ thì vẫn kéo từ trước rồi chứ ạ ?
-
Những nhà này người ta không kéo vợ nữa cơ, người ta chơi y sì hiện đại luôn.
Khi đó cô dâu chú rể mặc quần áo như cô dâu chú rể Hà Nội rồi. Cải tiến dần,
cải tiến dần như thế thì chúng ta hình như không còn một cái mấu chốt nào đó là
của ta cả, khi đó người Mông không phải là người Mông nữa.
- Vâng, tôi cũng đồng ý với anh như vậy.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét