Cảm ơn bà Elaine rất nhiều. Chúng tôi rất biết ơn sự
phục vụ và hy sinh của gia đình quý vị và chúng tôi luôn mong muốn quý vị trở
lại.
Trong vài năm qua, với tư cách là đệ nhất phu nhân,
tôi có được đặc ân rất lớn là đi khắp đất nước này. Và tất cả những nơi tôi đã
đi qua, những người mà tôi đã gặp, và những câu chuyện mà tôi đã nghe, tôi đã
thấy được những điều tốt đẹp nhất về tinh thần nước Mỹ.
Tôi đã thấy nó trong lòng tốt đáng kinh ngạc và sự ấm
áp mà mọi người đã cho tôi thấy và gia đình tôi, đặc biệt là hai con gái của
chúng tôi. Tôi đã nhìn thấy nó bên trong các giáo viên ở một học khu gần như
phá sản, những người đã thề sẽ tiếp tục giảng dạy mà không nhận lương. Tôi đã
nhìn thấy nó trong những người, những người trở thành anh hùng vào lúc thông
báo, bước vào con đường hiểm nguy để cứu những người khác, bay khắp đất nước để
dập tắt một đám cháy, lái xe hàng giờ để cứu một thị trấn bị ngập lụt.
Và tôi đã nhìn thấy nó bên trong những thanh niên và
thiếu nữ trong bộ đồng phục và các gia đình quân nhân đáng tự hào của chúng ta
… Trong những chiến binh đã bị thương, những người nói với tôi rằng, chẳng
những họ sẽ đi được trở lại, mà họ còn chạy, và họ sẽ chạy marathon … Trong
người thanh niên mù do một quả bom ở Afghanistan, người này đã nói, đại ý là:
“Tôi sẵn sàng từ bỏ đôi mắt của tôi dù 100 lần, để có dịp thực hiện những gì mà
tôi đã làm và những gì tôi vẫn có thể làm“.
Mỗi ngày, những người mà tôi gặp đã truyền cảm hứng
cho tôi … mỗi ngày, họ làm cho tôi tự hào … mỗi ngày họ nhắc nhở tôi rằng,
chúng ta đã may mắn như thế nào khi được sống ở một đất nước vĩ đại nhất trên
trái đất này.
Được phục vụ mọi người với tư cách là đệ nhất phu nhân
là niềm vinh dự và là một đặc ân … nhưng hãy trở lại thời gian cách đây bốn
năm, khi lần đầu tiên chúng ta đến với nhau, lúc đó tôi vẫn còn có một số lo
ngại về cuộc hành trình này khi chúng tôi bắt đầu.
Trong khi tôi tin tưởng sâu sắc về viễn kiến của chồng
tôi đối với đất nước này … và tôi chắc chắn rằng ông ấy sẽ làm một tổng thống
tuyệt vời… nhưng cũng như bất kỳ người mẹ nào, tôi đã lo lắng, nó sẽ ảnh hưởng
thế nào đối với con gái của chúng tôi nếu anh ấy có được cơ hội.
Làm sao chúng tôi có thể giữ cho chúng khiêm tốn khi
bị cả nước chú ý? Chúng sẽ cảm thấy như thế nào khi bị loại ra khỏi trường học,
khỏi bạn bè của chúng, và ngôi nhà duy nhất mà chúng đã từng sống?
Cuộc sống của chúng tôi trước khi dọn tới Washington
đã đầy ắp những niềm vui đơn giản … thứ bảy, có mặt tại các trận đấu bóng đá,
Chủ Nhật thì đến nhà bà… và vào đêm hẹn hò, Barack và tôi hoặc là đi ăn tối,
hoặc xem một bộ phim, vì là một người mẹ kiệt sức, tôi không thể thức với hai
chúng nó.
Và thật tình là, tôi yêu cuộc sống mà chúng tôi đã xây
dựng cho hai con gái của chúng tôi … Tôi yêu người đàn ông mà tôi đã xây dựng
cuộc đời đó vô cùng… và tôi không muốn thay đổi nếu ông ấy trở thành tổng thống.