27/1/16

Hồn quê - Nơi ấy ta nên người và luôn mong ta về

Cô tôi

Cô tôi năm nay đã 91 tuổi, tuy trí nhớ và sức khỏe "có vấn đề" nhưng mắt rất tinh, vẫn còn lanh lợi. Mỗi lần về quê khi đến thăm cô, thấy tôi thì câu đầu tiên cô nói: Chui cha, thằng Nguyên mày về hồi mô rứa, vợ con có về không ? Lúc đấy tôi giả bộ nghiêm giọng: Nguyên nào ? thì cô lại chuyển sang câu khác: Ủa, chứ đứa mô rứa. Tau già rồi không nhớ nữa ! Nghe đến đấy tự nhiên thấy thương cô ghê và liên tưởng đến cảnh, không biết những năm tới có được nghe lại những câu nói ấy của cô nữa không... Cầu trời cho cô trăm tuổi.

Ông bà bốn của tôi

Về quê chạp mã lần này, tôi rất buồn khi biết tin ông Bốn bị trọng bệnh (bệnh K). Nhìn ông gầy đi và phải gồng mình chống chọi với cơn đau của cục u quái ác, tôi chỉ biết cầu Trời, khấn Phật, mong có phép mầu giúp ông khỏi bệnh.

Những người thân của tôi

Quê tôi (thôn 2, xã Tiên An, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam, ngày 25-01-2016, 17 tháng Chạp)