2/12/13
Những lời hay, ý đẹp
1. Không nhìn vấn đề phức tạp bằng sự đơn giản,
nhưng phải biết đưa cái phức tạp về một số điều dễ hiểu và đơn giản
Present is present –
hiện tại là quà tặng (sưu tầm)
Luôn phải cân đối giữa: Ham mê và chừng mực,
say và tỉnh, lý và tình…
Làm việc nghĩa thì chớ kể lợi hại
Luận anh hùng thì đừng xét hơn thua (Lã Khôn)
Ví thử đường đời bằng phẳng cả
Xôn xao sóng vỗ ngọn tùng
Khi đường đời gập ghềnh nhớ giữ tinh thần luôn bằng phẳng
(Horace)
Viết cũng như sáng tác nói chung là nhu cầu biểu hiện tự nhiên của những ai
có trí tuệ.
Con
người thường chạy theo nhu cầu và bị nhu cầu chi
phối nhưng con người cũng có trí lực để điều tiết và kiến tạo hợp lý nhu cầu
Lúc khó khăn người ta có thể tồn tại ở nhu cầu tối đơn giản.Vậy thì hãy vui khi có
được sự đáp ứng nhu cầu cao hơn
Giữa lí thuyết đúng đắn và thực tế bao giờ cũng có khoảng cách mà độ xa gần tuy
thuộc về trình độ của cái thực tế tồn tại
Tùy ngộ nhi an – tùy duyên hợp việc -
tự tại bằng an (cổ học tinh hoa)
Quá đủ đầy thừa mứa vật chất tiện nghi cũng như quá thiếu thốn đều thường là gây
tác hại lớn cho
người nào ở hoàn cảnh như vậy;tất nhiên cũng có ít ngoại lệ
Vui có chừng,
dừng đúng lúc (ngạn ngữ hiện đại)
Khôn hay ngu, lịch lãm hay lố, bình thường hay
bất thường, cao thượng hay thấp hèn, hay hoặc dở…có
khi chỉ cách nhau sợi tóc (từ ngạn ngữ thế giới)
Được mình là chính mình là thích nhất.
Khổ …hỏng …tệ…cho những ai ngoài 40, 50
…mà vẫn không được hoặc không dám sống là chính mình
Không có khởi đầu thì cũng chẳng có kết thúc.
Nhưng khởi đầu ra
sao để quá trình không sai
lạc là cả một khoa học và nghệ thuật
Gieo thói quen/tốt - gặt hành vi/tốt;
gieo hành vi/tốt - gặt tính cách/tốt;
gieo tính cách/tốt - gặt số phận /
tốt (ngạn ngữ hiện đại/ sưu tầm)
Cái gì cũng có thời - qua
thời thì thôi !
Hạnh phúc, sức khỏe, hiểu biết,
thành công cũng như những cái mong muốn chính đáng khác đều cần sự tái đầu tư (sưu tầm)
Goethe:
“Những gì lỏng lẻo hoặc rời xa nguyên tắc đúng đắn thì đều đổ vỡ”
Điều mình không muốn thì không làm cho
người khác (Khổng Tử)
Cái phổ quát -
chung và cái cá biệt -
riêng cùng tồn tại ở khắp nơi.
Nhưng cái cá biệt mới là quan
tâm chính của sáng tác. Nếu đề tài là phổ quát thì nhân vật,chi
tiết… là cá biệt
Khi trí tuệ của bạn đã tương đối trưởng thành,
thì mọi cái chỉ phục vụ tham khảo.
Chính trải nghiệm của bạn là người thầy đầu tiên của bạn (quan
niệm thế giới)
Nhà báo thì phải chạy theo sự kiện,
nhà bình luận, nghiên cứu,
sáng tác thì suy ngẫm về sự kiện
Chỉ có tư duy sâu mới đạt tới chân lý,
mới tìm thấy giải pháp đúng.
Tư duy sâu đòi hỏi thông tin
phong phú,
trình độ cao và không ngại mệt mỏi suy nghĩ đa chiều
Giải quyết được vấn đề khó mang
lại sảng khoái lớn lao cho những ai
không ngại khó
Gần mực thì đen gần đèn thì sáng,
nhưng với bản lĩnh mạnh, yếu…:
gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn và gần đèn có khi
vẫn tối… (ngạn ngữ VN)
Bị điều kiện hóa và đồng hóa
theo những cái thấp kém là bất hạnh nhất cho
tư duy,
dần dần nó ăn mòn và phá hủy toàn bộ một cá nhân
vốn có tư chất tốt… (quan niệm hiện đại)
Người trưởng thành là người không lạc lõng với
tâm thức thời đại; ngược lại,
bất quá chỉ là anh thợ, chị bếp, hay
gã tiểu chủ, viên thư lại, quí ông…công dân
thuần túy…đạt no đủ hoặc giầu tiền là may.
An lạc tư nguy (lúc an bình cần trù lo khi khó… Cổ ngữ)
Một người lo bằng kho người làm (ngạn ngữ VN)
Với người quân tử, ta trọng nhưng không a dua, với những tiểu nhân, ta
ngầm khinh nhưng không nên gây va chạm (cổ ngữ)
Đừng mong cố thuyết phục người khác theo ý (dù đúng) của mình. Biết tự
phủ định phản biện sai đúng hay dở của chính bản thân là cách tiến
bộ hiệu quả nhất
Thiên đường hay địa ngục nhiều khi ở chính trong ta !
Không ai có thể làm thay, sống thay bổn phận và cuộc sống của
người khác ! Tuy nhiên, những hỗ trợ cấp thời, tư vấn cần thiết
khi gặp tình huống khó là điều nên và có khi còn quí hơn vật chất.
Tinh thần – trí tuệ, tâm linh… và thể xác đều quan trọng.
Vận dụng hiền, dữ là một nghệ thuật, thái quá là sai lầm.
Làm song song mấy việc một lúc thì chẳng phải ngồi chờ.
Suy nghĩ, suy nghĩ và suy nghĩ cho tới khi tìm ra tối ưu…
(Người Nhật)
Ở đời, dự định 10 việc, hoàn thành được hai, ba đã mừng
Khi còn chưa đến nỗi nào thì hãy cứ bình thường mà sống !
Quân tử cầu ở mình, tiểu nhân cầu ở người (cổ ngữ)
Một mình nếu có thể, cùng nhau nếu tốt hơn…
Là ai quan trọng nhỏ, quan trọng hơn là hiện tại ra sao
Không ai tắm 2 lần trên cùng 1 dòng sông (thế giới)
Không phải lúc nào con người cũng có sáng suốt và năng lực như
nhau
Số đông hầu như chỉ theo cái thông thường (là may), còn lại sẵn
sàng hành xử tầm thường tồi tệ. Chỉ số ít mới theo chuẩn
cao tiên tiến
Nhẫn là đức tính quí, nhưng lại rất dở nếu nhẫn 4 mùa
Thông minh không thể thay cho kiến thức và ngược lại. Đặc biệt
là với chuyên nghành thì chỉ thông minh thôi, chưa đủ !
Nhiều thứ, ít tiếp xúc, chưa chắc đã là nó mà chỉ là ảo tượng. Thế giới
đang sống phần lớn là ảo tượng mà thôi ! Cho nên mới có thuyết bất khả tri và
câu: xa thơm, gần thối !
Khắp nơi vẫn nghèo đói tụt hậu là do có quá nhiều người lười làm
việc và quá đông lực lượng làm những thứ bỏ đi, những thứ phá hoại, ăn bám và
ăn cắp…
Vạn vật hữu linh (cổ ngữ)
Mỗi thứ (người, vật…) tồn tại và biến đổi là do nội lực và bản
chất của chính nó trong tương tác cộng hưởng với hoàn cảnh chung
quanh. Cho nên, bảo “cái nước mình nó thế” chỉ mới đúng một nửa.
Trong kiếm thuật, nếu dùng mãi một vài đường kiếm, dù hay, thì thế
nào cũng bị đối phương hạ (Kiếm pháp Nhật Bản)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét