CÁI ĐINH MỤC
Có một cặp trai gái kia nhà chung vách, yêu nhau
tha thiết nhưng vì bà mẹ cô gái cấm đoán dữ quá nên đành phải quan hệ lén lút.
Cuối cùng, chàng trai
cũng nghĩ ra một cách tuyệt vời đó là đục một lỗ tròn ở trên tường và đưa hàng
qua… Chỗ đục lỗ vào ngay nhà bếp của cô gái.
Vì vậy cô gái rất chăm nấu nướng, mỗi lần cô đi nấu nướng là họ lại ACB
ACB…
Đi đêm có ngày gặp ma, một lần đang xxx thì bà mẹ cô gái xuống bếp, sợ
quá, cô gái kéo váy xuống rồi dzông tuốt mà không kịp báo cho người yêu.
Anh chàng vẫn thẳng đơ, không biết gì…
Bà mẹ cô gái nấu nướng một hồi thì tìm chỗ để treo cái chảo nóng lên,
tìm mãi bà mới thấy một cây định ở trên tường. Bà vừa treo chiếc chảo lên thì
một tiếng la thảm thiết, cây đinh biến mất và cái chảo rớt cái coong.
Chẳng hiểu mô tê gì, bà lẩm bẩm: “Quái, cây đinh to thế mà lại rỉ nhỉ ?”
CÁI NÀO RA CÁI ẤY
Chàng (giận dữ): Này chủ quán, sao trong tô bún của tui có cọng lông thế này. Đổi tô khác mau đi.
– Nàng (liếc yêu
chàng): Sao tự nhiên hôm nay anh khó tính thế nhỉ ? Tối hôm qua úp mặt vào cả
đống thế mà có phàn nàn tiếng nào đâu. Bây giờ chỉ có 1 cọng mà nhăn nhó.
– Chàng (nghiêm mặt):
Không phải đâu em, tính anh rất rõ ràng. Nếu tối hôm qua trong ấy mà có cọng
bún là không được với anh đâu. Cái nào ra cái đó
GỞ CƠ QUAN SINH DỤC TRÊN MẶT
Rùa đang dạo chơi thì Sư Tử chặn đường bắt nạt. Rùa điên tiết lên quát: Có ngon thì cột tóc lên rồi chơi với tao ?
- Ngán mày sao ? Bỏ
ngay ba lô xuống. Chơi mày.
Vừa lúc đó Gấu Trúc đi ngang qua, thấy vậy liền bèn xông vào
can ngăn, Sư Tử đang lúc bực bội bèn nói với Gấu Trúc:
- Chú có tin anh bẻ cặp mắt kính của chú bây giờ không?
Voi ăn ở gần đó nghe vậy chạy tới giúp. Gấu ức chế bảo:
- Gỡ cơ quan sinh dục trên mặt đi rồi hãy xen vào chuyện người khác như
tao.
Kỉ niệm sinh nhật đáng nhớ
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:
- Tớ vừa trãi qua một
cuộc phiêu lưu khiếp quá cậu ạ. Cậu hãy tưởng tượng nhé, cô thư ký xinh đẹp của
tớ mời tớ về nhà uống rượu để kỷ niệm sinh nhật tớ.
- Thế thì sao ?
- Gượm để nghe tớ kể đã nào. Cô ấy cho tớ uống một ly Martini, cho tớ ăn
ô liu và hạnh nhân muối. Cô ấy vặn một điệu nhạc êm dịu rồi bảo tớ: Bây giờ em sẽ tặng anh một món quà bất ngờ. Em
sẽ vào buồng của em và anh cũng sẽ vào đó sau 5 phút nhé. 5 phút nghe rõ chưa ?Và
không được sớm hơn đâu đấy !
- Tuyệt thế mà cậu lại không bằng lòng.
- Để tớ kể nốt đã nào. Khi tớ vào buồng của cô ấy, tớ thấy đủ mặt nhân
viên văn phòng và tất cả đều hát bài Mừng Sinh Nhật...
- Thế thì vui lắm nhỉ
- Vui gì mà vui. Lúc ấy, tớ đã cở hết quần áo và chẳng còn mảnh vải nào
trên người.
Lá thư
Thấm thoát đã 6
tháng kể từ ngày em nhập ngũ, anh mới biên bức thư này cho em.
Em
có khỏe không ? Vẫn học tập và rèn luyện tốt chứ ? Anh và ba mẹ đều khỏe, ba đã
cai được tật nghiện rượu, giờ 1 năm ông chỉ uống 2 lần vào các dịp quan trọng,
mỗi lần 6 tháng, còn tuyệt ai mời cũng không bén 1 giọt.
Mẹ
cũng đã cai được thuốc lá sau lần tàn thuốc làm cháy chuồng gà chọi của em. 3
con bị thiêu chết, nhưng anh cũng kịp cứu con gà mà em cưng nhất.
Con
gà khỏe lắm, lúc ba cắt cổ để mừng đám cháy không ảnh hưởng nghiêm trọng tới
gian nhà chính nó giãy như điên, đạp đổ cả bát tiết.
Vì
em đang ở xa, nên anh được 2 cái đùi mà không ai tranh giành cả.
Tuy
nhiên lông gà làm tắc cống ở nhà dưới, nước thải dềnh lên rồi tràn vào phòng em
làm hỏng đôi loa thùng, cuốn trôi toàn bộ giấy tờ tùy thân và sổ tiết kiệm của
em.
Cũng
may ba nhanh trí đã bê được dàn máy vi tính của em ra ngoài, sau đó kêu má ngâm
nước xà bông và đánh bóng để nó đẹp đẽ như lúc em đi. Thời tiết thất thường, ba
lại bị chứng thấp khớp kinh niên hành hạ. Do bác sỹ dặn không được đi bộ quá
lâu nên ba phải chạy suốt, cũng mệt mỏi lắm.
Còn
nữa, nội vẫn nhắc em luôn, tuy nội già nhưng vẫn còn minh mẫn lắm, chỉ quên tên
em đúng 1 lần lúc nội làm di chúc.
Còn
về phần anh, anh cũng đã tìm được công việc mới. Ngày đầu tiên đi làm anh hồi hộp
tới mức ủi cháy cái quần của bộ vest mà ba cho, rồi anh chợt nhớ ra em cũng có
cái quần mới y hệt như thế, nên cắt 1 miếng để vá vào quần anh, khéo đến nỗi
nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra.
Suýt
chút nữa anh quên, con bé Nếp bồ em vẫn qua thăm ba mẹ luôn, con bé tốt lắm.
Vì
yêu em nên nó quyết định cưới anh để tiện phụng dưỡng cho ba mẹ, dự định tháng
7 âm này sẽ cử hành hôn lễ, nếu em về dự được thì tốt quá. Thôi thư cũng đã
dài, anh xin dừng bút ở đây, nếu không nhận được thư này thì nhớ báo cho anh
biết để anh biên lại thư khác cho em.
Tái
bút: Tuy là anh em cùng ba cùng mẹ nhưng anh vẫn coi em như người trong gia đình. Vì vậy nếu có khó khăn gì em cứ mạnh dạn nói với
anh, nếu không giúp được thì anh sẽ giúp. Thương em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét