Tô Văn Trường
Nguyên Trợ lý của cố Thủ tướng Võ Văn
Kiệt
Sự kiện Quốc hội khóa trước, bác bỏ dự
án đường sắt cao tốc Bắc Nam và mới đây là Ủy ban nhân dân Thừa Thiên Huế quyết
định cho dừng việc triển khai dự án du lịch ở núi Hải Vân và Đà Nẵng tạm dừng
dự án hải đăng sông Hàn là những ví dụ điển hình đáng mừng khi những người có
trách nhiệm quản lý điều hành đất nước biết lắng nghe ý kiến phản biện của các
vị lão thành cách mạng, tướng lĩnh, trí thức và nhân dân. Hay nói cách khác, ý kiến của người dân, những người đóng thuế đã có tác dụng
để ngăn chặn, khắc phục kịp thời một số quyết định sai lầm của chính quyền địa
phương và kể cả ở cấp quốc gia!
Phản biện xã hội và phản biện khoa học
có đặc tính riêng nhưng về bản chất không khác nhau. Chất lượng phản biện,
trước hết phụ thuộc vào quan điểm, ý thức và khả năng chuyên môn của người phản
biện. Nền tảng tự nhiên của sự cần thiết cho hoạt động phản biện đó là đặc tính
vô minh, không thể nắm bắt và nhìn thấu hết cả hiện tượng lẫn bản chất nhiều sự
việc trong cuộc sống. Vì lẽ đó, người ra quyết định khôn ngoan bao giờ cũng cần
nghe ý kiến phản biện nhiều chiều và để có phản biện chất lượng, trung thực,
khách quan thì phải có môi trường thông thoáng, dân chủ cho tư duy độc lập,
sáng tạo và truyền thông trách nhiệm.
Thực tiễn cuộc sống là bức tranh rất
sinh động của phản biện xã hội. Các vấn đề liên quan đến phát triển kinh tế xã
hội, dân chủ dân sinh, công bằng xã hội, kỷ cương phép nước minh bạch của những
người quản lý điều hành đất nước trong quá trình thực thi luôn cần có quá trình
điều chỉnh và hoàn thiện thông qua tiếng nói chính trực của đông đảo quần chúng
nhân dân.
Nhân dân chính là tác nhân sản sinh ra
những luận điểm có tính chân lý. Mặt khác, chúng ta đều biết sức mạnh và tác
động to lớn của các phương tiện truyền thông , báo chí đến với xã hội và người
dân. Vì vậy, thông tin càng đầy đủ, chính xác, kịp thời khách quan và khoa học
thì giá trị và hiệu quả của định hướng dư luận càng có giá trị lớn. Quan trọng
hơn ở thời đại kỹ thuật số và tốc độ truyền tin nhanh như tốc độ ánh sáng hiện
nay thì bưng bít thông tin hay có suy nghĩ là không cho biết thì người dân sẽ cũng
không biết, càng nguy hiểm và phản tác dụng.
Đối với tình hình thực tế ở nước ta,
muốn ổn định và phát triển bền vững nhà cầm quyền đừng bao giờ thực hiện phản
biện bằng cách cho phép “vỗ tay bằng một bàn tay”. Thật là sáng suốt cho người
lãnh đạo vào lúc khó khăn, nguy nan biết đặt câu hỏi ta nên làm gì? và lắng
nghe các lời tham mưu có tâm, có tầm của các bậc trí giả. Ngày xưa, các bậc vua
chúa cũng nhờ biết nghe lời can gián, dùng người tài để được đời sau gọi là
minh quân.
Nên đặt trọng tâm vào các giải pháp của
công tác phản biện xã hội, hoàn toàn có thể thực hiện triển khai ngay bằng thu
thập thông tin rộng rãi từ các thành phần xã hội, sau đó tập hợp phân loại các
nhóm ý kiến chủ yếu, bức xúc để đưa ra giải pháp thiết thực bổ sung, điều
chỉnh, hoàn chỉnh các chủ trương chính sách hay quá trình thực hiện. Với trình
độ công nghệ thông tin hiện đại, ý kiến phản biện ngày nay hoàn toàn có thể thu
thập nhanh chóng từ mọi tầng lớp từ nhân dân đến các chuyên gia trong và ngoài
biên chế hành chính ở mọi lĩnh vực, không tốn kém. Sau đó, chỉ cần thuê một số
chuyên gia trình độ cao trong lĩnh vực cụ thể (có thể dễ dàng lập một thư viện
chuyên gia trong các lĩnh vực) để tổng hợp phân tích thông tin sẽ chọn được
những ý kiến, giải pháp đúng đắn, đồng thời loại bỏ được những ý kiến thiếu
thiện chí, chỉ vì lợi ích cục bộ.
Người chuyên gia tư vấn không nhận
lệnh, không báo cáo, không kiến nghị, không đệ trình. Người chuyên gia
tư vấn cho lời khuyên và lời can. Khuyên làm việc tốt cho dân, cho nước.
Can làm việc hại cho dân, cho nước còn việc quyết định phụ thuộc vào thẩm
quyền, tư chất của lãnh đạo và quy định của pháp luật.
Ông Võ Văn Kiệt đã làm việc đó từ lâu,
nhưng ông mới sử dụng một nhóm chuyên gia nhỏ nhưng qua thời gian kiểm nghiệm
cho thấy vẫn có giá trị cao được ghi nhận. Những giây phút cảm động nhất, kính
trọng nhất, khâm phục nhất là khi được nghe ông Kiệt tâm sự rất chân thành về
một vài quyết định của mình “chưa được trúng”! Trong bối cảnh ra quyết định đó,
ông là nhà chính trị trong hệ thống tổ chức, khó làm khác đi được nhưng thật
sáng suốt và dũng cảm là qua kiểm nghiệm thực tế, biết lắng nghe ý kiến phản
biện đa chiều, ông tự nhìn ra những khiếm khuyết, biết sửa và biết rút ra bài
học cho chính mình và các thế hệ đi sau.
Chúng ta đều biết trên thế giới này
không có nhà nước nào tránh được sai lầm khi đưa ra các chủ trương, chính sách.
Nếu lãnh đạo biết lắng nghe ý kiến của người dân, phân tích, sàng lọc các ý
kiến tư vấn của các tổ chức độc lập thì chắc chắn mức độ sai lầm và hậu quả của
nó sẽ giảm đi đáng kể!
Một ví dụ điển hình của lối "vỗ tay
bằng một bàn tay" là việc lấy ý kiến đóng góp vào sửa đổi Hiến pháp năm
2013. Khi có kiến nghị sửa một số điều cơ bản về thể chế chính trị thì lập tức
người có vị trí lãnh đạo cao nhất liền phê phán nặng nề là "thoái hóa,
biến chất" nhưng không cho công bố những ý kiến phản biện để có sự nhìn
nhận, đánh giá khách quan của nhiều người.
Nhiều thư của trí thức, tướng lĩnh, sĩ
quan, nhà hoạt động tôn giáo...gửi các nhà lãnh đạo dưới hình thức ý kiến đóng
góp của tập thể một số người hoặc của từng cá nhân đều không nhận được trả lời,
thậm chí còn bị nhiều cách đối phó bằng quyền lực, kể cả biện pháp thô bạo, phi
đạo lý.
Thực tế cho thấy, hiện nay nhân dân,
trước hết là các kẻ sĩ, đang có nhiều suy nghĩ, trăn trở về vận mệnh đất nước,
sẵn sàng đóng góp ý kiến với lãnh đạo, phản biện về đường lối , chủ trương,
chính sách đối nội và đối ngoại. Chỉ cần lãnh đạo thật tâm lắng nghe, tôn trọng
các ý kiến đóng góp; nếu không đồng tình với ý kiến nào mà mình cho là không
đúng hoặc có dụng ý không lành mạnh thì đưa ra tranh luận công khai, phản bác
một cách minh bạch, bỏ lối quy kết tùy tiện, một chiều và nhất là không dùng
bạo lực vô văn hóa để đối phó. Như vậy, chắc chắn tinh thần phản biện xã hội sẽ
được phát huy, lòng tin của dân đối với chế độ sẽ được khôi phục, dân và lãnh
đạo như hai bàn tay cùng vỗ, cùng kéo để đưa đất nước vượt qua thách thức đang
uy hiếp độc lập, chủ quyền và kìm hãm sự phát triển.
Cuộc sống là quá trình vận động và luôn
đòi hỏi có sự đóng góp của phản biện xã hội. Đất nước ta đang bước vào đầu xuân
mới, nhiều thời cơ và thách thức, nguồn trí tuệ đang dâng lên, dòng nhân ái
đang chảy mạnh, nhiều tấm gương biết làm, biết viết, biết nói, để thúc giục
nhân tâm, kiên nhẫn từng giờ, từng phút “vắt óc” nghĩ suy tạo ra năng lượng
tích cực trong nhân gian. Đó cũng là nguồn lực sâu xa đang âm vang, cộng hưởng,
sẽ tác động tới những nơi cần lắng nghe, nếu được tiếp thu sẽ là hồng phúc cho
đất nước.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét