LTS: Năm 2010, Tập đoàn Intel của Mỹ xây dựng nhà máy sản
xuất chip điện tử lớn nhất của họ ở Việt Nam với trị giá 1 tỷ USD. Ba năm
sau đó, nhiều công ty khác đã nối đuôi Intel, đáng kể nhất là Tập đoàn Hàn Quốc
Samsung, đang xây dựng nhà máy thứ 3 ở tỉnh Thái Nguyên. Tại sao các tập đoàn
này lại quay sang Việt Nam ,
NTNN đã đi tìm câu trả lời trong cuộc phỏng vấn tiến sĩ Alan Phan.
Thưa tiến sĩ, trong những năm gần đây, Việt Nam đã trở
thành điểm đến của hiện tượng tái di dời sản xuất. Nhiều tập đoàn đa quốc gia
như Intel, Nokia, Samsung đã rút vốn từ Trung Quốc để chuyển sang đầu tư tại
Việt Nam .
Xin tiến sĩ cho biết nguyên nhân nào đã tạo nên trào lưu này?
- Có rất nhiều nguyên nhân để tạo ra
trào lưu này tùy vào phán xét của các tập đoàn đa quốc gia. Như các doanh nhân
Hàn Quốc và Nhật Bản, hiện họ cũng xem xét trong mối tương quan chung giữa quan
hệ chính trị, kinh tế của nước họ với Trung Quốc để quyết định có tiếp tục đầu
tư ở thị trường Trung Quốc nữa hay không. Ngoài ra, giá cả sản xuất ở Trung Quốc
bắt đầu lên cao, lạm phát cũng bước vào thời kỳ cao và lương ở Trung Quốc cũng
bắt đầu tăng lên… là những nguyên nhân khiến Trung Quốc không còn hấp dẫn như
trước.
Trước đây, những tập đoàn đa quốc gia
này đã từng kỳ vọng ở các thị trường mới như Lào , Myanmar ,
song thủ tục đầu tư không mấy thuận lợi. Họ nhìn thấy ở Việt Nam có những triển vọng phát triển hơn nên đã
đầu tư sang Việt Nam .
Nhưng nguyên nhân lớn nhất là Việt Nam đang có
chính sách khuyến mại để thu hút đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI), bù vào phần
suy thoái kinh tế. Nhà nước mình rộng rãi về phúc lợi cho các công ty FDI,
chẳng hạn như Samsung, lợi nhuận của họ có thể đạt được 6 tỷ USD theo phép
tính, nhưng đóng thuế của họ chỉ mất 50 triệu USD. Phải nói rằng, Samsung khó
mà tìm được nơi nào mà tiền họ thu về cao mà đóng thuế lại thấp như ở Việt Nam .
Ngoài ra, rất quan trọng là các nhà đầu
tư nước ngoài họ nhìn thấy được tiềm năng ở thị trường Việt Nam .
Yếu tố Việt Nam có lao động nhân công giá rẻ
và tay nghề cao không được tính vào chiến lược đầu tư của các tập đoàn đa quốc
gia này hay sao, thưa ông?
- Thực tế không có chuyện đó đâu! Trong
vấn đề lao động thì tiền nào của nấy. Nếu họ muốn có tay nghề cao thì phải mất
thời gian huấn luyện cho nhân công Việt Nam ,
chứ tay nghề của lao động Việt Nam
chưa phải là cao so với mặt bằng của các nước trong khu vực. Làm trong nghề tôi
biết, chi phí cho nhân công không chiếm nhiều trong chi phí sản xuất của các
doanh nghiệp nên nhân công giá rẻ không phải là yếu tố quan trọng. Quan trọng
là vấn đề thị trường, thuế quan ưu đãi.
Một lý do nữa là địa thế của Việt Nam : Mặt hướng
ra biển rất dài với nhiều hải cảng trang bị khá tốt, rất thuận lợi cho xuất
khẩu. Bất cứ chiến lược đầu tư nào của các công ty đa quốc gia, thậm chí có
những công ty đầu tư chỉ có vốn 80 triệu USD thôi, nhưng tài liệu phân tích thị
trường của họ cũng lên đến mấy trăm trang. Nên việc các tập đoàn đa quốc gia
này đã quay sang đầu tư vào Việt Nam ,
cũng phải hiểu rằng, họ đã phân tích thị trường Việt Nam đến mọi ngóc ngách.
Trở lại câu chuyện của Tập đoàn Sam Sung, họ
đã tuyên bố tháng 3.2014, Samsung sẽ khai trương nhà máy sản xuất điện thoại di
động lớn nhất trên thế giới tại tỉnh Thái Nguyên, liệu đây có phải là kế hoạch
để biến Việt Nam thành một người khổng lồ trong lĩnh vực điện thoại di động như
truyền thông nước ngoài dự báo hay không, thưa tiến sĩ?
- Người khổng lồ ở đây là Samsung chứ
không phải Việt Nam .
Bởi thực tế, chúng ta chỉ là gia công, còn công nghệ và thương hiệu sản phẩm
vẫn là của Samsung. Khi sản phẩm của Samsung trở nên nổi tiếng thì sản phẩm sản
xuất ở Việt Nam
cũng sẽ có một hiệu ứng nhỏ, nhưng bản chất vẫn là họ thu tiền về, chứ chúng ta
không thu tiền từ những sản phẩm này. Có chăng, từ việc thành công của Samsung,
sẽ có các nhà suất điện thoại khác sẽ tìm đến với Việt Nam để hợp tác
làm ăn.
Theo tiến sĩ, liệu có hệ lụy nào đối với Việt Nam khi có sự
đầu tư ồ ạt như vậy?Và trái với những gì đã xảy ra trong khoảng 10 hay 15 năm
trước đây, các tập đoàn đa quốc gia không chỉ thuộc các lĩnh vực lao động chi
phí thấp, như dệt may và giày dép, mà còn thuộc các lĩnh vực công nghệ cao, đặc
biệt là các lĩnh vực điện tử và công nghệ thông tin.
- Hệ lụy lớn nhất là khi FDI thống trị
nền kinh tế thì kinh tế của chúng ta sẽ phụ thuộc vào nước ngoài và mình mất
quyền chủ đạo. Nói như vậy cũng có nghĩa, những chính sách của chúng ta phải
luôn tạo ra ưu ái cho họ, nếu làm “phật ý” thì họ lại rời bỏ chúng ta, chúng ta
sẽ bị chới với ngay. Điều này phần nào cũng sẽ mâu thuẫn với chính sách của
Chính phủ là Nhà nước chỉ đạo nền kinh tế. Thêm nữa, nếu các doanh nghiệp ngoại
ồ ạt đầu tư vào Việt Nam ,
trong lúc các doanh nghiệp nội chưa đủ sức chống chọi sẽ ngày càng tăng áp lực
đè nặng lên doanh nghiệp nội.
Tuy vậy, cái lợi cũng rất nhiều. FDI sẽ
tạo công ăn việc làm cho người dân, bất động sản sẽ tăng giá, người dân sẽ có
tiền, nhiều nhà đầu tư nước ngoài sẽ tìm đến Việt Nam mua nhà…
Dự kiến cuối năm nay, Hiệp định Tự do
thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) được ký kết, sẽ có thêm nhiều doanh
nghiệp ở Mỹ, Úc, New Zealand sẽ tìm đến đầu tư ở Việt Nam. Nhưng cú hích mạnh
nhất là từ Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc…với chủ trương đón đầu các lợi điểm
về thuế quan do TPP mang lại. Riêng Trung Quốc, có rất nhiều nhà đầu tư nhỏ núp
bóng qua các thoả hiệp ngầm với những công ty nội. Ngoài con số chánh thức
không ấn tượng, nhiều chuyên gia nghĩ rằng hiện nay, Trung Quốc là nhà đầu tư
ngoại lớn nhất của Việt Nam .
Mọi người đang nói đến “sân chơi” TPP với rất
nhiều sự dè dặt. Theo tiến sĩ, liệu có phản ứng phụ nào sau “liều thuốc TPP”
này hay không?
- Tất nhiên sẽ không có cái gì là 100%
có lợi và 100% có hại. Nói về TPP, mọi cuộc đàm phán đang diễn ra và tất nhiên
những thương lượng thiệt hơn cũng đã đề cập đến trong quá trình đàm phán. Theo
đánh giá của cá nhân tôi, vài năm sau khi có TPP, sẽ có vài “phản ứng phụ”.
Riêng đối với lĩnh vực nông nghiệp, tính cạnh tranh sẽ khốc liệt hơn. Có những
sản phẩm của Việt Nam sẽ đi ra nước ngoài dễ dàng hơn, nhưng cũng có những loại
nông sản thế mạnh của nước ngoài tràn vào Việt Nam và cạnh tranh với hàng nội,
sức ép này sẽ đè nặng lên nông dân, nếu họ không nâng cao tính cạnh tranh của
mình. Tuy nhiên, sẽ có những mặt hàng được lợi như may mặc, giầy dép…
Với TPP, các doanh nghiệp nước ngoài sẽ
dạy cho doanh nghiệp Việt Nam cách thức cạnh tranh, đào tạo được kỹ năng làm
việc, có nhiều cơ hội giao lưu với thế giới bên ngoài. Nhưng vấn đề chính ở đây
là ký TPP là để tránh suy thoái.
Xin cảm ơn ông!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét