26/2/15

XẢ STRESS ĐẦU XUÂN

1. Xuống tí nữa..!!!
- Thì con gái hay để tóc dài, con trai tóc ngắn.
- Thấp thấp một tí được không anh?
Chàng suy nghĩ một lúc rồi bảo:
- Con trai hay đeo thắt lưng, con gái thì ít hơn.
- Úi chà, anh “xuống” thấp đột ngột quá! Còn gì khác nhau dưới cái thắt lưng không anh?
Lần này chàng vỗ tay cái đét, đứng dậy nói:
- Đúng rồi, chỉ có thằng điên mới đi giày cao gót!
Mọi việc trong nhà, nàng đều một thân gánh vác. Đánh vật với cuộc sống ở thị thành không xong, hai vợ chồng dọn về một làng chài ven biển tìm kế sinh nhai.
Chắc vì thiếu kinh nghiệm nên nàng không đánh cá được nhiều như người ta. Cực chẳng đã, nàng khóc lóc với chị hàng xóm:
- Chị ơi, có bí quyết gì không chỉ cho em với, nhà em chỉ ăn hại thôi, mình em mưa nắng kiếm ăn mà không đủ. Sức vóc em không thiếu nhưng mỗi tội không biết đánh cá chỗ nào cho được nhiều cả.
Chị hàng xóm chép miệng:
- Có gì đâu, cứ mỗi sáng dậy, tôi nhìn cái của nợ của lão chồng, nó ngoẹo sang hướng nào thì đi đánh cá hướng ấy.
Nàng về nhà làm theo, quả nhiên đánh được nhiều cá, đời sống khấm khá dần lên. Được ít hôm, nàng lại chạy sang than thở:
- Chị ơi, nhưng có hôm cái của nợ ấy nó chỉ thẳng lên giời, em chẳng biết là nên đi theo hướng nào cả, hu hu, sao em khổ thế…?
Chị hàng xóm cười khẩy:
- Phải gió nhà chị, hôm nào nó dựng đứng lên thế thì ở nhà chứ đi đánh cá làm gì nữa! Rõ là phước nhà chị mà không biết hưởng!


Một anh học trò Kinh Bắc vào Huế đi thi. Cũng như nhiều học trò, chàng “thấy cô gái Huế mà bước đi không đành”. Sau khi thi đỗ chàng đã cưới một cô trong số cô làm chàng “không đành bước đi” ấy.
Đêm tân hôn. Như các cô dâu khác, sau giây phút e lệ ban đầu, xong việc nàng vô cùng sung sướng và không còn thấy ngại ngùng, thỏ thẻ bảo chồng:
- Xong hỉ !
Trong giây phút hạnh phúc chàng quên mất “hỉ” tiếng Huế là “nhỉ”. Nên tưởng vợ nói “song hỉ” theo nghĩa: “song” là hai, “hỉ” là điều vui sướng. Chàng bèn chiều vợ, gắng “hỉ” lần nữa...
Cô vợ buồn ngủ quá bèn nhắc:
- Ngủ hỉ !
Tuy mệt lắm rồi, nhưng cũng như bao anh chồng khác, tính sĩ diện khiến chàng vùng lên cố gắng cho đủ “ngũ hỉ”. Trời ạ ! 5 lần, đến vua Minh Mạng xưa cũng chỉ thế là cùng. Không ngờ, đến lần thứ 5 thì chiếc giường không chịu được gánh nặng của hạnh phúc nên sập cái rầm. Vợ chàng nói:
- Sập hỉ !
Tưởng nàng bảo “thập hỉ”, cựu học trò của chúng ta sợ quá lăn ra... ngất luôn!
Chí Phèo ra mở cửa, thì ra đó là Xuân Tóc Đỏ đang trên đường về quê thì bị mưa và muốn xin 1 chỗ trú chân qua đêm.
Chí Phèo ngẫm nghĩ một lúc rồi nói " ĐM.! nhà anh thì chật, có mỗi 1 cái giường, nể chú cùng hội “dân chơi” với anh thôi cho chú ở đây đêm nay. Nhưng phải chịu khó nằm chung giường với anh chị đấy !"
Xuân Tóc Đỏ bước vào thì thấy đúng là nhà Chí Phèo chật thật, chỉ kê vừa đủ 1 cái giường và 1 cái bàn, trên mặt bàn có 1 bát cháo nóng.
Vậy là 3 người cùng nằm trên 1 cái giường. Họ vừa chợp mắt được một lúc thì đột nhiên có tiếng Bá Kiến ở bên ngoài. Chí Phèo thấy vậy bèn vác tông đi ra xem có chuyện gì.
Còn lại Thị Nở và Xuân Tóc Đỏ. Thị Nở xích lại gần rồi liếc mắt với Xuân Tóc Đỏ: " Kìa chú em, chú còn chờ gì nữa "
Xuân Tóc Đỏ ngờ nghệch: Chờ gì cơ ạ? "
Thị Nở: "Thì cái đấy đấy, tranh thủ lúc lão Chí nhà chị đang ra ngoài "
Xuân Tóc Đỏ (có vẻ vừa hiểu): "Nhỡ anh Chí biết chuyện thì sao ạ anh ấy to khỏe thế kia nhỡ anh ấy xử em"
Thị Nở: "Lão ấy nhìn thế thôi chứ đụt lắm. Lão sợ vợ lắm. Không dám ý kiến gì đâu nói nhiều quá, chú làm luôn đi sung sướng đang ở ngay trước mặt chú đấy "
Nghe đến câu này, Xuân Tóc Đỏ không ngại ngùng gì nữa, nhảy ra vồ lấy ... bát cháo chén sạch.
- Cháu chào bác ạ
- À, cháu đấy à? Ăn cơm chưa?
- Dạ cháu chưa ăn ạ
- Cháu cứ đùa, bác là bác hỏi thật đấy
- Dạ cháu chưa ăn thật ạ
- Thằng này, chỉ được cái đùa dai. Thế ăn thật chưa?
- Dạ cháu chưa ăn thật mà
- Uhm.. bác có lòng thành hỏi thật mà mày cứ đùa với bác hòai. Bác hỏi lần nữa nhé: ăn thật hay chưa nào?
- Dạ cháu ăn rồi ạ
- Ừ có thế chứ, phải thật thà vậy chứ
- "Ôi trời ơi, sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này? "
Chú rể đang tắm trong phòng giật mình, mặt nóng ran lên.
- "Lại còn nhăn nheo nữa, anh yêu!"
Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím, giận tê tái không nói được lời nào ...
- "Xem nào, giời ạ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn, chắc không vừa với em rồi! " - Cô dâu buông lời kết luận
Chú rể không chịu nổi nữa, đạp cửa đánh rầm một cái , tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm, giọng sừng sộ:
- "Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà!!! "
- Cô dâu: .?...
Một cặp vợ chồng ở Việt Nam, cai sữa mãi cho đứa con 2 tuổi không được, hết bôi cao con hổ, dán băng keo thậm chí xát ớt vào ti vợ đều không cản được ham của đứa bé.
Ma xui quỷ khiến thế nào, anh chồng đã thử bôi thuốc trừ sâu vì nghĩ đơn giản rằng, thuốc phun vào lúa thì con sâu không dám cắn lúa, trẻ con cũng vậy.
Ai ngờ bôi được 2 hôm thì thấy tay hàng xóm lăn đùng ra chết. Hiện công an đang tiến hành điều tra vụ việc.
Dù cả nhà cố gắng tập nói nhưng thằng bé cũng chỉ kêu vài tiếng ú ớ.
Rồi đến năm 3 tuôi... rồi 4 tuổi... nó vẫn chẳng nói được câu nào.
Phải đến lần sinh nhật thứ 5 thằng bé mới nói được 1 câu: "Ông Ngoại"!.
Khỏi phải nói cả gia đình sướng đến phát điên, mở tiệc ăn mừng tưng bừng. Nhưng đến ngày hôm sau thì ông ngoại thằng bé qua đời...
Thế rồi nó lại rơi vào im lặng suốt 1 tháng.
Sau 1 tháng đó thằng bé lại bật ra được 1 câu nữa: "Bà Ngoại".
Sáng hôm sau bà ngoại thằng bé qua đời.
Rồi nó lại rơi vào im lặng. Cả nhà bắt đầu thấy lo sợ...
Thế rồi ngày đó cũng đến, thằng bé cất tiếng gọi: “Bố ơi!”.
Người bố buồn chán, ăn một bữa cơm ngon cuối cùng trong đời rồi lên giường nằm chờ trời sáng, đợi cái chết. Đợi lâu quá ông ta ngủ quên mất.
Sáng sớm hôm sau ông ta bị đánh thức bởi tiếng kêu khóc thảm thiết từ bên nhà hàng xóm.
Ông hàng xóm đã qua đời.
!!!???
Xoa toàn mỹ phẩm anh tàn tháng lương.
Hai thương giọng ngọt như đường
Nàng xin một tiếng vua nhường mất ngôI
Ba thương đo đỏ đôi môi
Anh không chạm được sợ trôi son nàng
Bốn thương mười ngón thiên đàng
Móng nàng lạ lắm, lúc vàng lúc xanh
Năm thương đôi mắt long lanh
Liếc tình cọp cũng biến thành nai tơ
Sáu thương cái nết ngây thơ
Quen nàng một tháng anh khờ ba năm
Bảy thương cái mặt chằm chằm
Đòi mua một cái áo đầm mới vui
Tám thương mái tóc buông xuôi
Làm anh điêu đứng bởi mùi dầu thơm
Chín thương nàng biết nấu cơm
Ba năm một món anh còm như ma
Mười thương tính chẳng xa hoa
Vòng vàng không thích, chỉ ưa hạt xoàn
Chồng liền trở dậy kéo vợ vào lòng vỗ về:
- Có anh đây rồi, không sao đâu em. Em mơ thấy gì mà lại sợ hãi tới mức bật khóc thế?
- Em mơ thấy một người đàn ông rất giàu có và điển trai tới bắt cóc em khỏi anh.
- Ổn rồi em yêu, đó chỉ là một giấc mơ thôi.
- Đó mới là lý do em khóc đấy - Người vợ hét lên.
Hơn 100 người đàn ông được nhốt vào một phòng kín và phải ghi tên 10 người mà họ khó có thể rời bỏ trong cuộc đời. Sau đó họ gạch đi tên của những người nếu bắt buộc phải rời bỏ theo thứ tự.
Lần lượt những cái tên bạn bè, người thân rồi cô hàng xóm bị các quý ông này xóa bỏ ra khỏi danh sách. Cuối cùng chỉ còn lại 3 đối tượng trong danh sách là bố mẹ, vợ và con cái… nhưng những người đàn ông này vẫn được yêu cầu tiếp tục gạch. Rồi “bố mẹ” đã phải “ra đi” tiếp theo trong sự run rẩy, đến lượt “con cái” cũng bị họ gạch đi trong làn nước mắt ràn rụa.
Một đại diện trong số họ vẻ mặt buồn bã giải thích với ban tổ chức cuộc khảo sát:
- Bố mẹ rồi sẽ rời xa tôi mà đi, con cái khi chúng trưởng thành cũng sẽ rời xa tôi, chỉ có vợ là người luôn bên tôi suốt quãng đời còn lại. Vì vậy tôi đã chọn vợ.
Nói xong anh này quay sang đề nghị tắt máy ghi âm, máy quay và cẩn thận ghé tai vị trưởng ban tổ chức thì thầm:
- Tôi cứ nói vậy, đề phòng những lời nói và hình ảnh này vô tình lọt vào tay vợ tôi thì chỉ có nước chết.
Cùng nhau uống ly rượu hợp cẩn, nhìn nhau say đắm, chú rể hăng hái giục:
- Thôi, ta vào việc đi em.
Cô dâu bẽn lẽn:
- Vội thế. Còn sớm mà anh.
Chú rễ nôn nóng:
- Sớm gì nữa, 10 giờ rồi đấy.
Cô dâu lại bẽn lẽn:
- Nhỡ ai gọi cửa thì phiền.
Chú rễ càng nôn nóng:
- Không ai quấy rầy chúng mình nữa đâu. Thôi, nhanh lên em.
Cô dâu rụt rè:
- Thế anh tắt đèn đi vậy. Xấu hổ lắm.
Chú rễ trố mắt:
- Sao lại phải tắt đèn? Tắt đèn thì làm sao đếm tiền được chứ?
Khoảng vài tháng sau, ông ta chạy đến bác sĩ báo tin:
- Thưa bác sĩ, vợ tôi có tin vui!
Ông bác sĩ suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Tôi sẽ kể cho cụ một câu chuyện có thật 100 %: Một nhà bác học đãng trí rất thích đi săn. Một hôm, thay vì mang súng vào rừng thì ông lại mang nhầm cái ô. Đang đi trong rừng, bỗng một con hổ từ trong bụi nhảy xổ ra. Nhà bác học rút cái ô ra bắn chết tươi con hổ.
Ngay lập tức cụ già nhảy cẫng lên:
- Tôi không tin, chắc phải có người đâu đó bắn hộ ?
- Vâng, thưa cụ. Chắc chắn phải có người bắn hộ – ông bác sĩ nói.


Chàng và nàng ngồi trong công viên, chẳng thấy chàng “động đậy” gì, nàng gợi ý: “Anh! Con gái và con trai khác nhau chỗ nào ấy nhỉ?”.
2- Hướng nào ?
Lấy nhau được ít lâu, nàng mới biết thực ra chồng mình chẳng có tài cán gì.
3- Nhất nhị tam tứ ngũ lục thất bát cửu SẬP
Chuyện kể đêm tân hôn của cậu học trò Kinh Bắc và cô vợ người xứ Huế có gì lạ?
4-Thị nở và Xuân tóc đỏ
Trong một đêm mưa gió bão bùng, trời tối đen như mực, cặp vợ chồng Chí Phèo và Thị Nở đang say giấc thì bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa "cộc cộc cộc"
5- Cháu đã ăn cơm chưa? - Văn hoá đất Bắc
Một sinh viên năm thứ nhất vào thăm bác ở Hà Nội đúng lúc bác đang ăn cơm
6- Không được nhìn trộm !
Trong lúc chờ chú rể, cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử, quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng:
7- Dương đông kích tây
8- Khoa học chưa lý giải được
Có 2 vợ chồng sinh được 1 đứa con trai rất kháu khỉnh. Tuy nhiên đến tận 2 tuổi nó vẫn chưa biết nói.
11- Mười thương
Một thương đôi má của nàng
12- Sao chỉ là giấc mơ
Nửa đêm tại một ngôi nhà nọ, người vợ giật mình thức giấc và bật khóc.
13- Gạch tên chọn vợ
Tại một cuộc khảo sát bí mật về người quan trọng nhất trong cuộc đời đàn ông Đức.
14-Đêm tân hôn
Đêm tân hôn. khách khứa ra về hết, trong buồng chỉ còn đôi vợ chồng trẻ.
15-Chắc chắn có người bắn hộ
Một cụ già 80 tuổi lấy được cô vợ trẻ xinh đẹp, trong lòng mãn nguyện lắm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét